Đại Thế Chí Bồ Tát là một vị thần linh vô cùng quan trọng trong đạo Phật. Với vẻ ngoài tráng lệ và tia sáng tỏa khắp mọi nơi, Bồ Tát Đại Thế Chí đã trở thành biểu tượng của trí huệ và ánh sáng trong tâm hồn con người.
Thân tướng của Bồ tát Đại Thế Chí
Thân tướng của Bồ tát Đại Thế Chí truyền tải tới chúng ta một sự kiện đáng kinh ngạc. Ánh sáng màu vàng tỏa ra từ toàn bộ cơ thể của Bồ Tát, chiếu sáng khắp thập phương thế giới. Chỉ cần nhìn thấy một chút ánh sáng tại một lỗ chân lông của Bồ Tát, chúng ta cũng có thể nhìn thấy vẻ đẹp tuyệt vời của vô lượng các vị Phật trong mười phương. Vì vậy, Bồ Tát Đại Thế Chí được gọi là “Vô Biên Quang” và là vị Bồ Tát đã sử dụng ánh sáng trí huệ để giúp đỡ tất cả chúng sinh thoát khỏi sự kiện tam đồ và đạt đến vô thượng lực, được gọi là “Đại Thế Chí”.
Thiên quan của Bồ tát Đại Thế Chí có năm trăm bảo hoa, mỗi bảo hoa chứa đựng năm trăm bảo đài. Trong mỗi bảo đài, ta có thể nhìn thấy rõ hình tượng của các thế giới tịnh diệu của chư Phật trong mười phương.
Trên đỉnh đầu của Bồ Tát, có những nhục kế giống như hoa sen hồng và một chiếc bình báu đầy ánh sáng. Ánh sáng trong bình biến thành những hình ảnh Phật sự. Ngoài ra, những vị thần khác cũng có hình dáng giống như Bồ Tát Quan Thế Âm.
Bồ tát Đại Thế Chí.
Truyền thuyết về Đại Thế Chí Bồ tát
Theo truyền thuyết, Đại Thế Chí Bồ tát và Bồ Tát Quán Thế Âm đều là con trai của Đức Phật A Di Đà. Khi Đức Phật còn là một Chuyển luân thánh vương, hai vị Bồ Tát này đến để trợ thủ cho ngài. Hai vị Bồ Tát là hai người bạn đồng hành hằng ngày của Đức Phật A Di Đà, một vị ở bên trái và một vị ở bên phải.
Khi Đức Phật A Di Đà chấm dứt thân phận giáo chủ của cõi Cực lạc phương Tây, giáo pháp sẽ suy tàn vào nửa đêm. Cuối cùng, Bồ Tát Quán Thế Âm sẽ trở thành Phật tại cõi Cực lạc phương Tây.
Sau đó, khi Bồ Tát Quán Thế Âm không còn là giáo chủ của cõi Cực lạc phương Tây, Bồ Tát Đại Thế Chí sẽ lên thay, trở thành Phật và trở thành giáo chủ của cõi Tây phương Cực lạc.
Bồ Tát Đại Thế Chí còn được gọi là Đắc Đại Thế. Ngài rất mạnh mẽ, đến nỗi mỗi khi ngài nhấc tay, động chân hoặc lắc đầu, đất cũng chuyển động. Khi ngài đi, đất cũng rung chuyển. “Pháp vương tử” có ý nghĩa là Bồ Tát.
Trước khi trở thành Đại Thế Chí Bồ Tát, Ngài là Vương Tử Ni Ma. Theo Kinh Bi Hoa, trong kiếp Thiện Trì, Phật hiệu là Bảo Tạng, và Đức Phật A Di Đà hiệu là Ly Tịnh. Bồ Tát Quán Thế Âm là Thái Tử thứ nhất, và Đại Thế Chí Bồ Tát là Thái Tử thứ hai, tên là Ni Ma.
Trong một sự kiện quan trọng, Vua cha Vô Tránh Niệm, người sau này trở thành Phật A Di Đà, đã đến gặp Đức Phật Bảo Tạng và theo dõi lời khuyên từ đại thần Bảo Hải, người sau này trở thành Thích Ca Mâu Ni Phật. Vua cha Vô Tránh Niệm đã quy y và nghe giảng pháp cùng Đức Phật Bảo Tạng, trở thành Bồ Đề và phát nguyện. Vương tử Bất Thuấn, vương tử Ni Ma và 888 vương tử khác cũng đã cùng phát nguyện. Cả hai vương tử đã hứa rằng khi mọi thế giới trong Cực Lạc đạt đến trạng thái Bồ Đề, họ sẽ hộ trì Phật A Di Đà để giúp đỡ chúng sinh tại mười phương thế giới đến với Cực Lạc.
Trong Tam Tạng Kinh Điển, Đại Thế Chí Bồ Tát được nhắc đến nhiều nhất trong hai kinh: Kinh Bi Hoa và Kinh Thủ Lăng Nghiêm. Kinh Bi Hoa kể về tiền thân của Ngài khi còn là một Bồ Tát. Kinh Thủ Lăng Nghiêm kể về 25 pháp môn viên thông và role mà Đại Thế Chí Bồ Tát đóng vai trò quan trọng.