Cuộc sống không bao giờ trôi qua êm ả. Đôi khi chúng ta gặp thất bại, giữa niềm vui cũng có nỗi buồn. Nếu chúng ta quá lo lắng về những gian truân trong cuộc sống, chúng ta sẽ mãi không thể tìm được niềm vui thực sự.
Trên thế giới này, có người sống vui vẻ, có người sống mệt mỏi. Đó là bởi vì người ta biết khi nắm lấy, cần biết khi buông. Còn người khác cầm lên được nhưng không biết buông.
Khó khăn là điều không thể tránh khỏi.
Hãy coi mình như một kẻ ngốc và không sợ hỏi. Bởi chỉ khi chúng ta hỏi, chúng ta mới có thể học hỏi được nhiều hơn.
Một sai lầm tạm thời không có nghĩa là chúng ta sai mãi mãi.
Chỉ cần không tuyệt vọng, hy vọng sẽ đến.
Hãy học cách chấp nhận. Cuộc sống sẽ luôn đem đến những điều chúng ta không ngờ đến. Không có sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể lặng lẽ chấp nhận và đối mặt với dũng cảm.
Đôi khi chúng ta phải bình tĩnh để tự hỏi, chúng ta đang theo đuổi điều gì? Vì cái gì chúng ta sống?
Để đạt được thành công, không có c shortcut nào.
Người đánh mất tiền bạc, tổn thất ít nhất. Người đánh mất sức khỏe, tổn thất rất nhiều. Còn người đánh mất dũng khí, tổn thất tất cả.
Nghịch cảnh là phúc. Không phải là họa.
Chúng ta cần tự làm chủ cuộc đời mình.
Cuộc sống không cần thiết phải hoàn hảo ở mọi mặt.
Giúp đỡ người khác chính là giúp đỡ chính mình.
Tôn trọng người khác là tôn trọng bản thân mình.
Đừng quá “thông minh” khi làm người.
Lo lắng là liều thuốc độc mãn tính.
Biết đủ là cội nguồn của hạnh phúc và vui vẻ.
Thứ thích hợp cho bạn mới là thứ tốt nhất.
Sai lầm lớn nhất mọi người mắc phải, là luôn sợ sai.
Một người sợ khổ sẽ khổ cả đời, người không sợ khổ sẽ khổ nửa đời.
Tình yêu và hôn nhân giống như nhặt vỏ ốc. Đừng tìm vỏ ốc to nhất, đẹp nhất. Hãy tìm vỏ ốc mà bạn thích nhất, phù hợp nhất. Khi đã tìm được, đừng đi ra khỏi biển nữa.
Hận người khác, đau khổ chính là tổn thất của bản thân mình.
Người đối xử không tốt với bạn, bạn không cần quá để tâm. Trong cuộc đời, không ai có trách nhiệm đối xử tốt với bạn ngoại trừ cha mẹ bạn.
Sau mỗi lần thành công là hàng loạt thất bại. Vấp ngã không có nghĩa là thất bại thật sự. Thì thất bại là khi chúng ta không đứng dậy sau khi vấp ngã. Đôi khi, chúng ta chỉ cần quên đi cảm nhận của bản thân, nhớ những điều đã đạt được và dũng cảm bước về phía trước.
Trong cuộc đời, bạn sẽ gặp rất nhiều người. Có người yêu bạn, đố kỵ bạn, coi bạn là của báu và có người không coi bạn ra gì. Bạn đau, bạn mệt, bạn thất vọng, bạn bỏ lỡ. Những điều này không phải do người khác, mà do bạn phải chịu trách nhiệm.
Bạn không cần quan tâm người chửi rủa bạn là ai. Nếu một con chó điên cắn bạn, bạn có cần phải cắn lại nó không?
Nỗi buồn lớn nhất của cuộc đời không phải là mất đi quá nhiều, mà là so đo quá nhiều. Đây cũng là nguyên nhân làm cho con người không hạnh phúc.
Con người thường khắc khổ với người xa lạ và khắc khổ với người thân thiết.
Đố kị là sự công nhận lớn nhất đến từ bên trong.
Mỗi người chỉ có một cuộc sống. Vui vẻ là một điều rất quan trọng. Vui là một ngày, không vui cũng là một ngày. Tại sao chúng ta phải ép mình không vui?
Hãy trân quý mỗi ngày trong cuộc sống. Khi tôi khóc vì không có đôi giày, tôi nhìn thấy có người không có đôi chân lành lặn.
Khi bạn vui vẻ, hãy hiểu rằng niềm vui không kéo dài. Khi bạn đau khổ, hãy hiểu rằng đau khổ cũng sẽ không kéo dài.
Chấp nhận tốt hơn là oán trách. Đối với những sự thật không thể thay đổi, không có cách nào tốt hơn là chấp nhận.
Đừng bao giờ cảm thấy mình bất hạnh. Có nhiều người khác đau khổ hơn chúng ta.
Người ngốc nghếch muốn người khác hiểu mình. Người thông minh muốn hiểu chính mình.
Thay đổi hướng, cuối cùng sẽ trở thành đường bằng phẳng.
Người không biết rẽ sẽ không đi xa được.
Cách tốt nhất để yêu bản thân là cố gắng trở nên xuất sắc. Đừng buồn khi chưa tìm được tình yêu thực sự. Bởi khi bạn không yêu bản thân mình, bạn nghĩ ai sẽ yêu bạn?
Không ai có thể là vai trò nương tựa của bạn cả đời.
Khi người khác khinh thường, chế nhạo, đố kỵ và lật đổ bạn, bạn chỉ có một cách để đáp trả là làm tốt hơn.
Nguồn: cmoney.tw
Dịch: Hải Đường – Ohay TV