Dành riêng cho bạn, những tâm hồn tìm kiếm sự thăng hoa và chiêm nghiệm cuộc sống thực.
Sự Cao Quý của Tâm Thức Con Người
Mỗi con người đều có một giá trị đặc biệt, không chỉ vì sự thông minh và trí tuệ xuất sắc mà chúng ta sở hữu. Trong quan điểm Phật giáo, con người khác biệt hoàn toàn so với các loài khác như thú vật hay cây cỏ. Chúng ta có một cuộc hành trình phát triển vô tận, đặc biệt là trong tâm thức của mỗi cá nhân.
Theo đạo Phật, tâm thức tự nhiên của con người là trong sáng và tinh khiết. Tâm thức mới chính là nguyên tử năng lượng của chúng ta, không phải thân xác hữu hình. Điều này cho thấy cuộc sống hạnh phúc hay đau khổ của chúng ta phụ thuộc hoàn toàn vào thái độ của tâm thức cá nhân. Nếu ta nghĩ rằng cuộc đời đầy khổ, thì chính ta sẽ khổ. Tất cả những phiền toái và vấn đề trong cuộc sống là do chúng ta tự tạo ra, không phải do Thượng Đế hoặc Phật.
Trách Nhiệm của Chúng Ta
Chúng ta đã biết rằng con người có khả năng tạo ra những vấn đề trong cuộc sống, và chính chúng ta cũng có khả năng giải quyết những khó khăn đó. Chúng ta không nên tự ti về những vấn đề của mình, nghĩ rằng chúng quá lớn, rộng lớn như không gian, không thể giải quyết được. Điều đó là sai lầm. Chúng ta phải chấp nhận trách nhiệm giải quyết tất cả những vấn đề của chúng ta, từ hành động cho đến tâm trí và lời nói.
Hầu hết những vấn đề của con người đều xuất phát từ trí thông minh của chúng ta, từ những liên hệ và lý lẽ. Dĩ nhiên, cũng có những vấn đề xuất phát từ trí tuệ, nhưng gốc rễ của tất cả những vấn đề trong cuộc sống chúng ta như sự tức giận, bạo lực đều bắt nguồn từ trí thông minh của chúng ta. Chúng ta đã thông minh hóa sự kiện, và từ đó chúng ta đã tạo ra những vấn đề.
Tâm Thức và Sự Trưởng Thành
Khi còn là trẻ nhỏ, chúng ta chẳng có vấn đề chính trị hay kinh tế, vì ta chưa đủ trưởng thành để có những xung khắc của cái tôi và để thông minh hóa sự kiện. Chúng ta không có sự xung đột về tôn giáo hay kỳ thị chủng tộc trong tâm của mình. Chỉ khi chúng ta lớn lên, chúng ta mới bắt đầu thông minh hóa, tìm kiếm câu trả lời cho những câu hỏi như “Tôi là ai?” hay “Cuộc sống có ý nghĩa gì?”.
Tâm của chúng ta muốn có một lý thuyết, một phương pháp để khám phá và nhận biết bản thân. Chúng ta không còn tự nhiên như trước đây. Khi chúng ta không hiểu rõ sự thật, chúng ta dựa vào những ước muốn và tưởng tượng của mình để đánh giá một quả táo, ví dụ. Chúng ta gán những mong đợi và lý tưởng lên quả táo, để rồi khi biết được sự thật, chúng ta thất vọng và cảm thấy bất mãn. Vấn đề là chúng ta sử dụng trí thông minh một cách không tự nhiên và quá ư là u mê.
Chúng ta chưa thực sự tiếp xúc với sự thật và vẫn còn mù quáng. Chẳng hạn, khi chúng ta miêu tả một quả táo, thường ta nói: “Quả táo này tuyệt vời! Màu sắc tươi rói, thơm phức, tôi thích nó lắm!”. Chúng ta dựa vào cảm xúc và ý thức ảo tưởng của chúng ta để miêu tả một vật thể. Vì vậy, khi chúng ta biết được sự thật, chẳng hạn quả táo chua hoặc chát, chúng ta cảm thấy bất mãn. Lý do là chúng ta gắn kết với trí tưởng tượng của mình về quả táo, chứ không biết quả táo thật sự như thế nào.
Hãy để bản thân tìm hiểu, khám phá và chiêm nghiệm cuộc sống thực. Hãy dành thời gian để tìm hiểu về tâm thức và giải thoát khỏi những ràng buộc của trí thông minh. Chỉ khi chúng ta nhìn nhận thế giới một cách rõ ràng và tự nhiên, chúng ta mới có thể trải nghiệm một cuộc sống thật sự tĩnh lặng và an lành.